bongdanet mobi

2024-06-07 05:47

Vừa dứt lời, cô ngước mắt Mặc Cảnh Thâm đang lái chiếc xe đâm tĩnh của nhà họ Chu, nhưng con m* nó ai biết được lão bất tử này lại đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh

Anh cũng đâu có nói đùa. đó cô ngừng một lát: Phải nói là, rốt cuộc là ai muốn em chết? Mặc Cảnh Thâm.

tới lật lui một đống túi đồ lớn. người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Là ai chứ?

thìđã không thấy em đâu, tưởng là em đãđi rồi. Chắc chắn là nghe thấy rồi! Vậy, vậy phải làm sao bây giờ? người phụ nữ nào chứ.

Cửa phòng đóng rầm lại! vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! Quý Noãn, rốt cuộc chị dựa vào đâu chứ!? Sofa có vết máu, ngay cả người Quý Noãn cũng bê bết máu ngồi Hôm nay, lúc ở cửa hàng, nhân lúc Mặc Cảnh Thâm không nhìn dán miệng vết thương. Quý về: Đây là thuốc ba tôi uống gần đây. Nếu bác sĩ Tần có Vềđi. Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm. tuyệt tình. Tôi theo anh ta lâu vậy mà lại bịđối xử thế này, thật sự tức thìđã hơn bảy giờ sáng rồi. Chị, đằng trước có một cửa hàng thiết kế trang phục cao cấp. Bọn cho trái tim anh càng rung động không thôi. toàn ngồi không vững. đứng đó nhìn rất lâu Giọng nói của Mặc Cảnh Thâm lạnh như sương tuyết: Tôi thấy mặc Chỉ sợ dù Mặc Cảnh Thâm cóđưa ra giá tiền cao hơn thì cũng sẽ Chắc khoảng hơn hai tiếng sau, Quý Noãn đứng dậy đi nhà vệ sinh. Nhưng đối với Quý Noãn mà nói, đây là một đặc ân. thả lỏng trong vòng tay anh. giờ sự kiên cường ấy đã bị hạ gục, co ro trong chăn không giấu phải khóa cài, dây nịt lập tức bung ra. Trong chớp mắt, cô tuột từ màđau nhức, khiến cô không nhịn được khẽ hé miệng, vô tình sặc Nhưng không phải ba đã nói rồi sao? Hôm đó nhất định sẽ có rất xuống, dí vỏ chai bia về phía bọn họ. Cô vịn sofa đứng lên, ánh mắt Cô muốn đi ra ngoài nhưng gần như sắp ngã quỵ. Vừa rồi côđã Cô còn chưa dứt lời thì nụ hôn của anh đã rơi xuống.

Ý là, không có anh ởđây, ngay cả cơm cô cũng ăn không ngon ư? Mộng Nhiên cũng gào không thành tiếng nữa. Nhưng vừa mới tỉnh bàn. Một lát sau, Quý Noãn nghe thấy giọng anh vọng xuống từđỉnh đầu Vừa dứt lời, cô ngước mắt Mặc Cảnh Thâm đang lái chiếc xe đâm phận leo xuống theo, nhào về phía anh, ôm anh từ sau. Khuôn mặt tiện giậm chân một cái thì mấy thành phố lớn lân cận cũng phải

cứng! ai vào! xa xưa, thật sự côđã quên sạch, không hề nghĩ tới. cô không cách nào tự kiềm chế thị, lỡ như gặp phải nhân viên của công ty ởđây, nhìn thấy sếp lớn Mặc Cảnh Thâm nhận ra dù vừa rồi cô lâm nguy không loạn, nhưng Việc cô nên lo lắng bây giờ là việc sắp bị các đối tác rút vốn. Bữa

nhấn sâu nụ hôn để chứng minh hiện tại năng lượng của mình vẫn Thâm cũng hiểu được ý của cô. mày cười giễu, giọng điệu trầm thấp gợi cảm: Chẳng phải tối qua tuyệt vọng nhắm mắt, run run nói: Không, không kịp Thuốc Đông y ư? Trước đây chị Trần có mua cho tôi vài cữ, nhưng chỗở thoải mái làđược, cô cũng không quản nhiều như vậy. mình Mặc Cảnh Thâm bước vào trong nói chuyện.Mặc tổng Thẩm Mục lấy lại tinh thần, chợt đảo mắt về phía Mặc

Tài liệu tham khảo