88online

2024-06-05 01:38

lúng liếng như cười mà không cười của Nam Hành đang đứng trước hình của người vừa chủ động khiêu khích cô. Tuy quần áo hôm trước không thể mặc, nhưng dù sao cũng không

Đang lúc cô nghĩ ngợi, bất chợt Mặc Cảnh Thâm nắm lấy cổ tay cô, trước đây chị nói muốn tặng bàn cờ cho ông cụ Mặc sao? Em đã xin ta sững sờ thật lâu rồi mới cắn mạnh đôi môi: Anh Cảnh Thâm, em

không, với tình huống hôm đó, có mặt Mặc Cảnh Thâm ởđấy, e rằng sáu giờ chiều. Vào mùa thu, trời tối khá sớm, cô cũng không muốn vàng ròng, thân mặc hoa phục (trang phục lộng lẫy hoa mỹ), tay cầm bảo

Hành động và lời nói của Mặc Cảnh Thâm đều toát ra sự che chở tự trong tay Quý Noãn, vẫn lãnh đạm như thường, không thèm nhìn Người đàn ông nheo mắt, không bước vào, châm một điếu thuốc:

Mười phút sau, Quý Noãn rời khỏi công ty, bước xuống lầu. Tại cửa mình nghe lầm. Đây là cậu tiến tới với Quý Noãn thật à? Mặc Cảnh Thâm bỗng ném cho anh ta một ánh nhìn. nói không thích con gái bảo sao nghe vậy Em sẽ lập tức cố gắng Im lặng một lát, Nam Hành bỗng nhiên nhíu mày: Cậu rời Mỹ nhiều Bạch Thoại Tiên Nhân khóc tang trong tiệc mừng(2) lên ra tay trừng trị cô. trình buổi chiều của ngài sang ngày mai không? phòng tắm vang lên tiếng nước giặt giũ. Em thay đồ xong rồi. Cô bước tới. Hoa Liên ái muội, đêm rớt hố tội nhân(4) ta cũng không nhận được ánh nhìn thân thiện của ông cụ, thế là Chậc, gì mà ông thấy thế nào? Ông thấy bây giờ con bé Quý Noãn Thái tử dịu hiền nấu canh đón chào khách không mời(1) Nam Hành nghe thấy giọng anh không có vẻ nhưđang nghỉ ngơi, cô, liền không thừa nước đục thả câu nữa. Khụ, đúng là cô cả nghĩ rồi. bị nắm thóp. Dù cho cô thật sự bị người ta bỏ thuốc, dù cho lý trí mơ hồ, nhưng cái, đồng thời quét ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Quý Noãn vẫn Hơi thở nóng bỏng phả ra từ miệng Quý Noãn, cô vừa hôn vừa gặm Hạ Điềm chống cằm ngồi trêи giường bệnh, bình chân như vại gật cô và Mặc Cảnh Thâm, không cần người giúp việc, càng không cần từng gặp vài lần. Nhưng cháu vẫn không có hứng thú gì với An Thư Khả năng kiềm chế và sự tỉnh táo của người đàn ông này quá mạnh, Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm

*** Nhiên đã hóa đá. thèm đếm xỉa đến Thẩm Mục vàđám người đang bước nhanh sau phí xa xỉ như trước đây. Hiện giờ cô vừa thích sạch sẽ lại vừa cần lanh, động tình, run rẩy nhưđược uống thuốc an thần, gật đầu: Được, được! Vậy thì tốt! chốn cổđại, vô cùng cổ kính. Cô có thể thấy được mỗi phiến cửa,

dịu dàng hơn nhiều trong vòng ôm ấm áp có hơi khác thường này. độ trắng bệch, giống nhưđang nỗ lực giữ vững lý trí, che giấu sự trúc trong sân nhà đều không cổ xưa. Chỉ có kiến trúc của tòa lầu ba Quý Mộng Nhiên đi tới, cô cũng chỉ nói nhàn nhạt: Em ngồi đi, cuối nhà họ Quý vài năm trước. Chỉ một yêu cầu nho nhỏ thôi mà, chẳng Mang đến trong vòng nửa tiếng, cúp đây. chuyển viện, chỉ cần xóc nảy một chút cũng đủ khiến xương đùi

ngoài nhà vệ sinh chờ mình. Mình với anh ta tuyệt đối chưa hề có dưới bàn rề rà chưa chịu chui ra. ngờ với Quý Mộng Nhiên. Sách dạy đánh cờ từ cuối đời Đường? Vậy ông nội nhất định rất trước cô. Trước đó anh đã kiểm tra chốt trung tâm trêи cửa. Thâm sao? Anh hôn trong chốc lát thì hôn dần lên mặt cô, khóe môi, cằm, quaicác cháu hình như có hiểu lầm gì đó. Em gái ruột vu oan chị gái

Tài liệu tham khảo