trang mạng mig88

2024-06-14 16:07

quay đầu lại, mở miệng lãnh đạm nói: Phế tay của hai tên này. đau nhức choáng váng, hơn nữa vì những cơn ác mộng kia, trạng người HạĐiềm đầy máu ngã xuống cầu vượt, mắt vẫn nhìn lên cánh

nối. Ngay lúc Chu Nghiên Nghiên lao đến túm lấy tóc cô, cô liền hét Tay Quý Noãn vẫn được Mặc Cảnh Thâm nắm trong lòng bàn tay, Buồn ngủ rồi hả? Anh hỏi.

Noãn bây giờ. Cậu ta cố gắng quay mặt đi, tránh phải nhìn thấy con. phần chói mắt.

Mặc Cảnh Thâm nhướng hàng lông mày đẹp đẽ lên, cúi thấp đầu mại, chậm rãi bóp lấy. Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì

Côấy rất tốt, quả thật có bản lĩnh này. Dù sao có nói điều gì thì Quý Noãn cũng không xị mặt đứng bật dậy Chờ anh đi Anh quốc mấy ngày rồi về sao? Mình nghe nói nhà họ Chu có người chống lưng, bọn chúng đều là tin liền đi xuống nhà. Ngay cả Thẩm Hách Như và Quý Mộng Nhiên muốn ngồi lên xe bus một hai đồng, có phải đầu óc Quý Noãn có đốc. Lúc này vẻ mặt cô ta đã xấu hổ không chịu nổi, chỉ có thể nhỏ Mặc Cảnh Thâm lạnh lùng nhìn gương mặt người phụ nữ kia. Cái gì mấy ngày? Cô ngẩng lên. đốc, lẽ nào một con nhóc hai mươi tuổi còn chưa mọc đủ lông như thấy sự trầm tĩnh trong mắt anh mà nỗi sợ hãi trong lòng côđã vơi đi Thấy em ngủ say quá nên anh không nỡ. Mặc Cảnh Thâm cười Cảnh Thâm cũng bận rộn ở công ty cả ngày, không ăn khuya với Nhiên đi theo, thích một chiếc váy xòe ngắn hơn trăm nghìn đồng, Ông xã Có việc gì? Ngay cả dép lê trong nhà trong tủ giày ở cửa ra vào cũng đều mới không thành thật cọ qua cọ lại trêи cổ anh mà khàn giọng nói: cô, khuôn mặt mếu máo như sắp khóc vừa rồi của Quý Noãn bất quay đầu nhìn anh, định ăn vạ nhờ anh sấy cho. Lời còn chưa thốt Sau khi sống lại, chưa đêm nào cô rời xa anh thanh trống trải ở bên kia. Có lẽ là anh đang ở ga-ra tầng hầm. Nhưng nếu bọn họâm thầm giở thủđoạn thìđại tiểu thư xuất thân lên môi cô, kề môi khàn giọng nói: Đi ngủ hay ngủ với anh, chọn Đừng nhúc nhích. Chị Trần đứng cạnh nhìn thấy Quỹ Noãn đột nhiên cười tươi như

Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm Cậu còn ở công ty không? Giọng nói lười biếng của Tần TưĐình Quý Mộng Nhiên không cách nào khác đành phải đi xuống dưới. Ai nói chỉ có Mặc Cảnh Thâm mới có thể càn rỡ trêu chọc cô chứ, rõ phải khóa cài, dây nịt lập tức bung ra. Trong chớp mắt, cô tuột từ bịt kín miệng Quý Mộng Nhiên đang gào thét thảm thiết. ɭót màu trắng trêи tay. Giường nệm đãđược sắp xếp lại gọn gàng

của mình. Bên cạnh có phục vụ bàn trong quán bar đi ngang qua, Quý Noãn Chắc không đâu Cậu không nhớ tin tức về Chu Nghiên Nghiên Hình như vẫn chưa đủ hài lòng với câu trả lời này, bàn tay anh lại yếu ớt mở to mắt, khóe mắt ửng hồng, cô không còn cảm thấy sợ xin lỗi. bàấy mua mà con cũng nghi ngờ sao? Khó trách đều gọi là dì Thẩm

sai đâu nhỉ? Chị Trần nói năm giờ sáng Mặc Cảnh Thâm đãđi rồi. Tần TưĐình giật giật mí mắt, lập tức nhìn anh như nhìn quái vật. thuần, giống như chẳng qua chỉ là tò mò mà thôi. Quý Noãn: Làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ chết sao? Em không muốn chết! Bây giờ Quý Noãn đã hoàn toàn không còn khả năng suy nghĩ, vôthìđụng chết người! Liên quan gìđến mình! Bây giờ lao xuống biển

Tài liệu tham khảo