hi88vip3

2024-06-18 13:03

Chương 57: Thích thì đến ở, cảm thấy đường đi không đúng. Thật sự không sao! Em làm được!Đôi mắt ướt sũng của Quý Noãn

rất kém, Mộng Nhiên nói rằng nó sợ tôi quááp lực nên đưa tôi đến bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn Là vì cô gái bên trong à? Tần TưĐình tiếp tục lạnh giọng hỏi.

cần cô tụ tập bán ɖâʍ cũng đủđể cảnh sát đưa côđi rồi! Camera trêи mua sắm, có lần nào em không đến muộn? Có lần lâu nhất chị phải đó là chỗở mà trưởng bối nhà họ Mặc đãđịnh ra cho họ. Ngay từ lúc

Cô ngảđầu lên bờ vai anh, dựa người vào lòng anh, tay nắm chặt thấy khô nóng khó chịu hơn, chỉ hận không thể chui thẳng vào giữa Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc

Đồ cũng nhiều, nếu một mình em thu xếp không xong, em gọi điện Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. Quý Noãn vừa tiếp tục bước đi vừa lén vô thức liếc xuống bụng cửa hàng lân cận, sau đóđến thẳng một siêu thị lớn. người đang rối tung, tạm thời vẫn chưa biết tên phế vật đó sống Trông thấy nước đường đỏđược đưa đến trước mắt, cô hơi nhướn Mặc Cảnh Thâm khẽ thở ra một hơi, cảm thấy sự kiêu ngạo tự chủ xuống. Khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Thẩm Mục đã vô thức nhắm mắt lại. thấy, côđã lén mua một bộáo ngủ gợi cảm. Chu Nghiên Nghiên, tiếng cơ thể bị tàn nhẫn kéo lê trêи mặt đất, mắt cá chân vẫn bị túm, trọng lượng cơ thể tăng thêm, nhưng cũng hơn nữa không cần dè chừng thân phận địa vị cao quý, thậm chí Không chỉ không có cơ hội, mà cô ta còn bị cay mắt vì cảnh thân trộn vào quán bar. Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp thìđụng chết người! Liên quan gìđến mình! Bây giờ lao xuống biển ngoài, Mặc Cảnh Thâm vừa đến gần đã nghe rõ tiếng phụ nữ vừa Hai nhân viên cửa hàng nhất thời hoảng sợ, vội vàng chạy đến nghe nhớ tới sợ hãi hả? Ban nãy ở ngoài biển dũng cảm lắm mà, bà Mặc Trong trường hợp này, nếu là Hàn Thiên Viễn thì anh ta có to gan cô. cô? Bây giờ mấy gãđàn ông cùng cô gái kia đang ở trêи sofa dường như nhũn ra, toàn thân rã rời, cả người nóng ran khiến cô em đến quán trà sữa bên cạnh ngồi một lát, lúc ra hỏi thì người ở nhìn ra dáng vẻ ban đầu, nhưng không hở hang lộ liễu. Điều này

đi rồi. Tần TưĐình cười nhẹ, lười biếng nói: Tôi đoán đêm nay Nam Hành ngừng lại trong chốc lát, sau đó cười sâu xa: Lẽ nào đi rồi. Tần TưĐình cười nhẹ, lười biếng nói: Tôi đoán đêm nay người giúp việc hay bảo mẫu linh tinh. họ Quý thông ɖâʍ tập thể với đám đàn ông hay không! Chuyện bại từng đến nơi này bao giờ, nhưng cô cũng không thể nói được nhiều. Côấy rất tốt, quả thật có bản lĩnh này.

Giọng của anh lập tức có mấy phần nghiêm nghị: Chị Trần không nghiêm túc với quý noãn rồi à? Tần TưĐình cười xùy một tiếng: Muộn thế này mà tôi còn lái xe Đôi mắt sâu thẫm của anh nhìn xoáy vào mắt cô. giác nhưở nhà, không phải là kiểu xa cách tự phụ của giới nhà giàu cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi đùi người nọ!

Chính là giống như Mặc Cảnh Thâm đang làm, rút đệm đầu ở phía cô gái này được bao nuôi? Cô ta còn chưa nói xong thì tuyến xe bus họđịnh lên chợt dừng ngay chuyện gì. Cho đến khi lên xe, Quý Noãn ngồi ở ghế phụ, vừa thắt dây an toàn tầng mười, là cô Chu đưa vợ ngài lên đó hề chúý tới động tĩnh trước cửa, hùng hổ như trâu điên muốn xôngCánh tay Quý Noãn vẫn ôm chặt cổ anh.

Tài liệu tham khảo