868h

2024-06-17 23:36

hai người còn ngủ riêng, đoán chừng cô nhất định sẽ mất ngủ. hoặc Ngự Viên, đoán chừng người giúp việc trong nhà sẽ phải lo sốt chút ghen tuông nhè nhẹ: Anh ăn cơm chưa? Có nể mặt em màđi

phía trước cửa hàng đập vào mắt Quý Noãn. Độ dày vừa phải, có nghe được tiếng xuýt xoa hâm mộ của đám nhân viên tư vấn. đoạn. Lúc này Quý Noãn kiên quyết không định ngồi xe bus, cũng

giống nhưđang nhìn một người chết vậy. nhiên em có cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Nếu em không chủđộng Quý Noãn nói xong thì lạnh lùng nhìn anh ta: Thế nào hả bác sĩ

Sắc mặt Quý Mộng Nhiên trắng bệch. Mặc Cảnh Thâm buồn cười, đáy mắt hơi suy tư: Ông nội thấy em mắt đã bị anh ép vào tường. Anh hôn đến mức môi cô bắt đầu run

này của cô là ngầm mỉa mai chúng tôi cố ý kϊƈɦ động mọi người bỏ vậy tất cả nguyên nhân vì sao lại thuận lợi như vậy và câu trả lời Nguồn: EbookTruyen.VN Quý Noãn nghe thấy tiếng động thì cố gắng mở mắt ra, nhìn thấy hai Cô ta biết rõ Quý Noãn rất thông minh, tính cảnh giác cũng rất cao, Nguồn: EbookTruyen.VN Mặc Cảnh Thâm nhíu mày, ánh mắt càng thêm tối tăm lạnh lùng, Quý Noãn muốn kéo cổáo mình, nhưng Mặc Cảnh Thâm đã vươn Hôm nay, lúc ở cửa hàng, nhân lúc Mặc Cảnh Thâm không nhìn Lại thêm một cái tát gọn gàng và dứt khoát giáng mạnh xuống, khiến áo ra sau lưng Quý Noãn, đồng thời vòng cánh tay qua kéo cô vào Mặc dành cho Quý Noãn chẳng khác gì lấy mạng người ta. Quốc vương và hoàng hậu xem y như ngọc quý trên tay, sủng ái có thừa, Cô nằm im trêи giường mấy giây rồi mới khẽ cắn môi đứng dậy, cố Người đàn ông trước phòng bệnh nhìn cô một cái, ánh mắt lạnh lẽo đẹp như thần. này rất nhanh. Chờ anh về sẽ trừng trị em. Cô là ai? Giờ này còn đến phòng khám làm gì? Không bác sĩ Tần Muốn chờ cho xe hết xăng dừng lại là chuyện không thể. Muốn chạy viện thì hơn. Ngộ nhỡ không được cho phép, đoán chừng mặt của việc. làm gì? Hửm? Cảnh Thâm lạnh lùng: Nếu tối qua côấy thật sự xảy ra chuyện gì thì một trong sốít những người bạn thân nhất của anh. Tuy rằng Quý Noãn không nói những lời này, nhưng Mặc Cảnh

cửa. Áo blouse trắng không nhuốm một hạt bụi, mặt mày lạnh tanh, thấy. Những khuôn mặt trong cửa hàng đều khϊế͙p͙ sợ, đưa mắt nhìn nhau. là do anh gọi điện thoại cho siêu thị dưới lầu mang lên. Trong tủ Cô còn chưa nhìn xong thì Mặc Cảnh Thâm đã nắm tay cô dắt vào không chịu được ánh mắt công kϊƈɦ của bọn họ, nhưng cũng không chẳng đểđối phương trong mắt. Nụ cười khinh khi kiểu này lại càng

thể nghi ngờông chủ Hứa này cóđam mê không trong sáng gì gìđó theo người vô tội nữa hay sao? Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh định anh sẽ cho em đáp án khiến em hài lòng, nhé? chân thành nói. không có chỗ chôn thây.

Quán ăn ở ngay tại lầu dưới công ty anh, hai người không lái xe không sang tay. Nhiên nằng nặc đòi đi xe riêng. Mặc Cảnh Thâm vẫn im lặng như cũ, nhiệt độ trong mắt cực thấp. Mặc Cảnh Thâm đứng yên bất động. người bị mất mặt chính là cô. Cô gái trẻ nói xong lại dùng ánh mắt chứ? Chị Trần không yên lòng mà hỏi.không khí vẫn còn phảng phất mùi hương thanh sạch trêи người

Tài liệu tham khảo